Bức Thư Của Một
Chính Khách Đài Loan
Tác giả:
Tôn Vận Tuyền
Việt dịch:
Văn Hiến
Con trai yêu dấu!
Đời người phúc họa vô thường! Không một ai biết
trước mình sẽ sống được bao lâu. Có một số việc
tưởng nên sớm nói ra thì hay hơn. Cha là cha của
con, nếu cha không nói với con, có lẽ không ai
nói rõ với con những điều này.
Những lời khuyên để con ghi nhớ này là kết quả
bao kinh nghiệm xương máu, thất bại đắng cay
trong cuộc đời, mà bản thân cha đã trải nghiệm.
Nó sẽ giúp con tiết kiệm nhiều những nhầm lẫn
hoang phí trên bước đường trưởng thành của con
sau này.
Dưới đây là những điều con nên ghi nhớ trong
cuộc đời:
- Nếu có
người đối xử không tốt với con, đừng bận tâm cho
mất thời giờ. Trong cuộc đời này, không ai có
nghĩa vụ phải đối xử tốt với con, ngoại trừ cha
và mẹ của con. Nếu có người đối xử tốt với con,
ngoài việc con phải biết ơn và trân quý, con
cũng nên thận trọng suy xét, vì người đời làm
việc gì thường có mục đích và nguyên nhân. Con
chớ vội vàng xem đối phương là chân bằng hữu.
- Con có thể yêu cầu mình phải giữ chữ "Tín",
nhưng không thể bắt người khác phải giữ chữ tín
với mình. Con có thể yêu cầu mình phải đối xử
tốt với người khác, nhưng không thể kỳ vọng
người khác phải đối xử tốt với con. Con đối xử
người ta thế nào, không có nghĩa là người ta sẽ
đối xử lại mình như thế ấy, nếu con không hiểu
rõ được điểm này, sẽ tự chuốc lấy buồn phiền cho
mình mai sau.
- Trên đời không phải không có người nào mà
không thể thay thế được, không có vật gì mà nhất
định mình phải sở hữu được. Con nên hiểu rõ ở
điểm này. Nếu mai sau rủi người bạn đời không
còn muốn cùng con chung sống, hoặc giả con vừa
mất đi những gì trân quý nhất trong đời, thì con
nên hiểu rằng: Đây cũng không phải là chuyện lớn
lao gì cho lắm!
- Trên đời
này chẳng hề có chuyện yêu thương bất diệt. Ái
tình chỉ qua là một cảm xúc nhất thời. Cảm giác
này tuyệt đối sẽ theo thời gian, hoàn cảnh mà
thay đổi. Nếu người yêu rời xa con, hãy nhẫn nại
chờ đợi, để thời gian từ từ gột rửa, để tâm tư
mình dần dần lắng đọng thì nỗi đau thương cũng
sẽ từ từ nhạt nhòa đi. Không nên cứ ôm ấp hoài
niệm mãi cái ảo ảnh yêu thương, cũng không
nên quá bi lụy vì tình.
- Đời người ngắn ngủi, nếu hôm nay con đã lãng
phí thời gian, mai đây hiểu được thì thấy rằng
quãng đời đó đã vĩnh viễn mất rồi. Cho nên càng
biết trân quý sinh mạng của mình càng sớm, thì
con sẽ được tận hưởng cuộc đời mình càng nhiều
hơn. Trông mong được sống trường thọ, chi bằng
con cứ tận hưởng cuộc đời mình ngay từ bây giờ.
- Cha không yêu cầu con phải phụng dưỡng cha
trong nửa quãng đời còn lại. Ngược lại, cha cũng
không thể bao bọc nửa quãng đời sau này của con,
khi mà con đã trưởng thành và tự lập. Đây là lúc
cha đã làm tròn trách nhiệm của mình. Sau này
con có đi xe buýt hay đi xe hơi riêng; ăn súp vi
cá hay ăn mì gói, tự con lo liệu lấy.
- Gia đình thân nhân chỉ là duyên phận một đời.
Bất luận trong kiếp này chúng ta sống chung với
nhau được bao lâu và như thế nào, nên trân quý
khoảng thời gian sum họp, gia đình đoàn tụ. Kiếp
sau, dù ta có thương hay không, cũng không chắc
sẽ còn gặp lại nhau.
- Tuy có
nhiều người thành công trên đường đời mà học
hành chẳng đến đâu. Nhưng điều đó cũng không có
nghĩa là không cần học hành mà vẫn thành công.
Kiến thức đạt được do việc học hành, là vũ khí
trong tay của mình. Ta có thể lập nên sự nghiệp
từ hai bàn tay trắng, nhưng không thể thiếu
sự hiểu biết. Nên nhớ kỹ điều này!
- Hơn mười mấy, hai mươi mấy năm nay, cha tuần
nào cũng mua vé số, nhưng đến nay, ngay đến giải
3 vẫn chưa từng trúng. Điều này chứng tỏ rằng:
muốn phát đạt phải siêng năng làm ăn, nỗ lực
phấn đấu chứ không phải chờ đợi điều may mắn đến
với con. Trên thế gian này không có buổi ăn trưa
nào miễn phí cả. Nếu may mắn có đến với con, đấy
là điều tốt, còn nếu không thì cũng chẳng có vấn
đề gì, bởi tất cả phải dựa vào chính bản thân
con.
- Con hãy biết ước mơ, nhưng để trở thành hiện
thực thì ước mơ đừng xa rời thực tế, đừng hão
huyền và ảo tưởng. Con phải luôn có niềm tin.
Không chỉ là niềm tin vào chính bản thân mình mà
con cũng cần có niềm tin vào mọi người, niềm tin
vào cuộc sống. Nếu không có niềm tin, con sẽ
chẳng thể làm được việc gì.
Công việc, cuộc sống đôi lúc sẽ có những khó
khăn, trở ngại đòi hỏi con phải luôn nỗ lực. Để
có được những thành công thì không thể thiếu sự
cố gắng và say mê, con ạ. Hãy nhớ rằng 'thành
công không phải là một đích đến, đó là một quá
trình'. Vì thế, con hãy tiếp tục ước mơ, tiếp
tục tin tưởng và không ngừng nỗ lực, con nhé!
Tôn Vận Tuyền
(Văn Hiến dịch)
* Tôn Vận Tuyền (10/11/1913 - 15/2/2006), là một
kỹ sư, quê ở Bồng Lai, Sơn Tây (Trung Quốc). Ông
là một nhà kinh tế, một chính trị gia Đài Loan.
Ông có công xây dựng mười dự án siêu cấu trúc (như
Sân bay quốc tế Tưởng Giới Thạch, Nhà máy Điện
hạt nhân số 1, đường cao tốc quốc gia Tôn Dật
Tiên, Viện nghiên cứu Công nghiệp Quốc gia...
Ông còn được coi là một trong những người tạo ra
sự bứt phá về công nghệ và kinh tế ở Đài Loan.
Ngày 24/2/1984 ông bị đột quỵ, sau khi phục hồi
chỉ có thể ngồi trên xe lăn. Ông mất vào tháng
2/2006 tại Đài Bắc, hưởng thọ 92 tuổi.
Không chỉ nổi tiếng với những tác phẩm kinh tế,
chính trị, ông còn được biết đến với bức thư gửi
con trai. Trong thư, ông đã gửi gắm những bài
học sâu sắc được nhiều người quan tâm. Bức thư
đã được dịch lại bằng nhiều thứ tiếng và được
lan truyền trên mạng xã hội, cũng như trên các
diễn đàn trong thời gian gần đây.
Chân thành cảm
ơn bạn đọc Ngô Lê Phương Trang
đã gởi bài viết
này đến trang nhà PGĐC!
|