Bài Thơ Đầu Cho
Con
T.A.L
Mẹ mang con chín tháng, mười ngày
Cha cũng mang con mười ngày, chín tháng
Từ buổi mẹ chán cơm, thèm của ngọt
Là khi lòng cha thấy nặng hơn nhiều
Nỗi lo lắng đầu tiên dằn vặt mẹ hôm nào
Cho con đủ tháng ngày trong bụng mẹ
Mẹ khổ làm sao, lòng cha đau
là thế
Bởi mẹ và cha: Hai cơ thể - một
người
Bởi mẹ và cha đang chập chững vào đời
Đôi tay trắng, gánh cơ hàn nặng trĩu
Còn trứng nước, bao giờ con mới hiểu
Cuộc đời còn lắm nỗi truân nan
Con bé bỏng lớn lên theo thời gian
Bụng mẹ nặng dần dần theo năm tháng
Dù đau lắm, mẹ vẫn vui khi con biết đạp
Chỉ có cha nghe rõ tiếng con đòi
Con cần ở cha những cố gắng miệt mài
Cho con có ngày ra đời no ấm
Cho con quyền tự hào cùng bè bạn
Mỗi lần con kể chuyện về cha
May tã cho con, cha không có lụa là
Cơ nghiệp cho con không nhà lầu, sân gác
Cha chỉ nghĩ: Để mai này con khỏi khát
Mẹ và cha phải ăn nhạt hôm
nay!
Khi con chưa ra đời, mẹ đã đặt tên con
Mẹ tập cách bế bồng con ngày tấm bé
Mẹ học cách dạy nuôi con thời thơ trẻ
Mẹ đặt tiếng ru hời cho con giấc ngủ say
Khi con chưa ra đời, cha đã nghĩ mai đây
Con khôn lớn trở nên người biết sống
Dẫu chẳng trở thành thiên tài, bác học
Cũng được mọi người trân trọng, thương yêu
Một gánh càn khôn, thân nợ nặng nhiều
Hai chữ công danh, cuộc đời dài lắm
Hãy luyện chí: Kiên trì, dũng cảm
Mọi việc nên lấy Nhân, Nghĩa làm đầu
Phải giữ mình trong sạch,
thanh cao
Biết tự trọng, biết yêu và biết hận
Biết tu thân, tự rèn, tự lập
Khát vọng vươn lên, học tập trọn đời
Cha mong con sống cuộc sống làm người
Hãy xứng đáng với cái tên: Thừa Nghiệp!
T.A.L


|