Đây là câu chuyện có thật về một người Mẹ có tên
Trương Vũ Liên. Nghe tin con bệnh, bà băng qua
hai ngọn núi, lội qua một con sông, đi bộ
28km đường núi gập ghềnh, chuyển xe ba lần, đi
qua bốn tỉnh, ngồi 36 giờ đồng hồ trên xe buýt
đường dài… Bà mẹ Trương Vũ Liên tới thành phố xa
lạ với sự mơ hồ - tờ giấy ghi số điện
thoại của đứa con gái (bị thất lạc trên đường) và mẹ tin
rằng con bà đang ở đâu đó trong thành phố này…
Bà mẹ Trương Vũ Liên làm tất cả những điều đó
chỉ để nấu cho đứa con gái một bữa cơm khi con
bệnh (dù mắt bà không còn nhìn rõ)…

|